Trong giới Bồ Tát của Phật giáo, Bồ Tát Văn Thù là Phật bản mệnh của người tuổi Mão, có địa vị hiển hách, uy danh lẫy lừng. Tên tiếng Phạn của ngài là Manjusri, dịch âm là Văn Thù Sư Lợi.
Kích cỡ mặt ngọc: 5cm x 4cm
Tương truyền, ngài xuất thân trong gia tộc Bà La Môn, được sinh ra từ sườn phải của Mẫu Thân. Khi đản sinh ngài có nhiều thụy tướng, như: Tướng mạo trang nghiêm, có đủ 32 tướng tốt, sắc thân màu vàng tím lấp lánh. Vừa mới sinh ra đã biết nói, không lâu sau ngài xuất gia trở thành thị giả của Thế Tôn.
Giáo pháp của Phật Đà chủ yếu được chia thành hai dòng truyền thừa lớn: Phái Thâm Quán và phái Quảng Hành. Trong đó, phái Thâm Quán truyền thừa giáo pháp Bồ Tát Văn Thù đã kế thừa và phát dương.
Từ góc độ thành tựu, Bồ Tát Văn Thù đã sớm thành Phật. Phật hiệu của ngài là Phổ Biến Chiếu Như Lai, vì trợ duyên cho Phật Thích Ca Mâu Ni cứu độ chúng sinh ngài đã thị hiện dưới thân phận Bồ Tát. Trong văn hóa Việt, Bồ Tát Văn Thù là Phật bản mệnh của người tuổi Mão.
Bồ Tát Văn Thù biểu thị ý nghĩa của trí tuệ Phật Đà, đó là hình tượng nhân cách hóa của trí tuệ. Các bậc đại sư Phật giáo ở Ấn Độ và Tây Tạng đều lấy Bồ Tát Văn Thù làm Bản tôn tu trì. Như đại Luận sư Nguyệt Xứng và Đại sư Tông Khách Ba nổi tiếng về tư tưởng Trung quán đều coi Bồ Tát Văn Thù là Bản tôn tu trì. Phật giáo cho rằng, tu trì pháp môn của Bồ Tát Văn Thù có thể nhanh chóng đạt được sự gia trì, từ đó dễ dàng có được trí tuệ thế gian và xuất thế gian.
“GIA HỮU NGỌC TẤT HƯNG – NHÂN HỮU NGỌC TẤT THANH “
Ý nghĩa của câu trên là (Gia đình có ngọc trong nhà tất Hưng vượng; người mang ngọc bên mình tất Thành công)
Ngọc ( Jade) trong tiếng Hán là gồm chữ Vương và dấu phẩy trên đầu, ngụ ý rằng ‘ngọc’ biểu thị cho sự giàu sang, quyền quý, uy lực và sự trường tồn. Trong văn hóa của người Trung Hoa cổ xưa, thì chỉ những bậc quân vương, những người giàu có mới mang ngọc trong người
“Jade” là một hòn đá đẹp được hoàng gia cổ đại yêu thích và sử dụng để phân biệt các mối quan hệ xã hội.
Biểu tượng khác nhau giữa các ngọc bội được sử dụng như bộ điều chỉnh các mối quan hệ giữa các cá nhân trong xã hội cổ đại.
Hứa Thận thời Đông Hán trong “Thuyết Văn Giải Tự” nói rằng:
“Ngọc là một thứ đá đẹp, có ngũ đức. Ôn nhuận, nhân từ một phương. Từ vẻ bóng bẩy bên ngoài có thể biết được bên trong, đại nghĩa một phương. Tiếng trong trẻo dễ chịu, vang rất xa, trí huệ một phương. Uốn mà không gãy, dũng khí một phương. Sắc bén mà không hại người, thánh khiết một phương.”
Ngọc được coi là biểu tượng cho sự trong trắng, mỹ hảo, thiện lương, cao quý, vinh hoa. Nho gia vô cùng tôn sùng ngọc, cho rằng ngọc có những phẩm chất quý giá, có thể sánh cùng người quân tử vậy.
Khổng Tử có nói :
Mỹ đức của các bậc quân tử từ xưa tới nay vẫn luôn được so sánh với ngọc, vì ngọc ấm áp, trơn bóng sâu lắng, được so sánh với chữ Nhân.
Sự toàn vẹn, rắn chắc của ngọc, chỉ có thể so với Trí huệ.
Ngọc có góc cạnh nhưng không làm tổn thương con người, được so sánh như lòng chính Nghĩa.
Ngọc sau khi gia công thành món đồ trang sức nghiêng mình, được so sánh với sự Lễ phép.
Gõ nhẹ vào ngọc ta sẽ nghe thấy thanh âm trong trẻo du dương, vang vọng đến cuối cùng lại cao vút và dừng lại, âm thanh này được so sánh với sự êm ái dịu dàng của Âm nhạc.
Ngọc vừa không muốn phô trương những ưu điểm, cũng không che dấu khuyết điểm, không vì chỉ nhìn vào khuyết điểm mà che mất đi ưu điểm, điều này được sánh với lòng Trung thành.
Vẻ rực rỡ lấp lánh trước sau như một của ngọc được ví với sự đáng tin cậy, chữ Tín cao quý của người quân tử.
Ẩn sâu bên trong ngọc bội có khí sắc như trắng như hồng, được ví như sự tương thông với tinh hoa của Trời.
Vị trí cây cỏ xanh tốt của rừng núi nơi sản sinh ra ngọc quý dường như đang chắt lọc, tương thông với tinh hoa của Đất. Đây chính là phẩm chất tao nhã, đẹp đẽ của ngọc
Người xưa cho rằng, đeo ngọc trên người tốt cho vận khí, tốt cho năng lượng cơ thể, tốt cho tiền tài. Ngọc mang đến sự tinh khiết, ngọt ngào và nuôi dưỡng năng lượng may mắn và yêu thương cho người sử dụng nó.
Ngọc dưỡng người cả đời: cơ thể con người cần selen, kẽm, niken, coban, mangan, magiê, canxi và 30 loại nguyên tố vi lượng hữu ích để có thể thúc đẩy tuần hoàn máu, làm tăng sự trao đổi chất. Ngọc sẽ cung cấp các nguyên tố vi lượng mà con người cần thông qua cọ sát với cơ thể vì ngọc mang đủ đa khoáng chất.
Đeo vòng tay ngọc là một thú vui tinh thần ở một mức độ lớn. Trong quá trình đeo trang sức, mọi người sẽ có nhiều cơ hội bàn luận thông qua quá trình xem, chơi và đánh giá để tinh thần dễ chịu, cơ thể và tâm trí thoải mái.
Tâm linh của ngọc có thể được kết nối với trái tim của người đeo, có thể giữ ẩm cho tâm trí người đeo, thanh lọc tâm hồn, cải thiện tình cảm và cải thiện hiệu quả tự suy nghĩ.
Ngoài các khái niệm truyền thống, phụ nữ hiện đại đeo vòng tay ngọc để chú ý nhiều hơn đến sự nghỉ ngơi về thể chất và tinh thần và cải thiện tính khí.
Vòng tay ngọc loại bỏ sự mơ hồ và hào nhoáng của đá quý, giữ lại sự mềm mại, ấm áp, tinh tế, là biểu tượng cho sự nữ tính và quyến rũ của phụ nữ phương Đông.
Cuốn sách y học cổ xưa gọi “vẻ đẹp của đá ngọc ngọt ngào và bằng phẳng”, và nói rằng ngọc là chất có nhiều nhất trong cơ thể con người. Jadeite do đó không chỉ là đồ trang sức, đồ trang trí, nó cũng được sử dụng cho năng lượng cơ thể và thể dục.
Cẩm thạch đem lại sự an tâm và làm giảm bớt lo lắng. Tính cân bằng của nó làm cho nó hài hòa tất cả các khía cạnh của cuộc sống. Những người mang cẩm thạch hoặc thiền định với nó, làm cho họ cảm thấy tích cực hơn, hạnh phúc, tràn đầy năng lượng, tự tin . Nếu đá cẩm thạch được đeo như một chiếc vòng cổ ở gần trái tim, hoặc như bông tai, họ sẽ thoát những cơn ác mộng và sự bồn chồn.
Trong hàng ngàn năm, người dân Trung Hoa đã mang và sùng bái Ngọc bích, và đã có một thời gian rất dài nó chỉ được dành riêng cho giới Hoàng tộc và quý tộc. Đeo Ngọc bích bên người được cho là có thể mang lại may mắn cũng như phòng tránh những điều nguy hại cho chủ nhân.
Tại Trung Hoa, không có một loại đá quý nào mang ý nghĩa lớn hơn Ngọc bích. Nó xuất hiện trong thần thoại, tông giáo, triết học, tôn giáo, văn hóa dân gian, đời sống xã hội và nghệ thuật. Văn hóa Trung Hoa cổ xem Ngọc bích như một tạo vật linh thiêng, tượng trưng cho sự thông thái và là báu vật của nhà vua.
Maori là một tộc người ở New Zealand cũng tôn thờ Ngọc bích (hay Ngọc Bích, như cách họ thường gọi ở New Zealand), việc sử dụng Ngọc bích ở đây bắt đầu từ thế kỉ 12. Vì tính bền bỉ của nó, người dân nơi đây thường sử dụng Ngọc bích làm vũ khí, tuy nhiên vẫn có người sử dụng làm trang sức. Trong văn hóa Maori, họ tin rằng đeo mặt dây chuyền có đính một mảnh Ngọc bích đồng nghĩ với mang thêm một mảnh “mana” trên người.
Ngọc bích là biểu tượng của sự thuần khiết và trầm lặng, biểu thị cho trí tuệ. Cùng với tâm luân xa, nó giúp tăng cường và nuôi dưỡng tình cảm. Nó là một vật hộ mạng, giúp bảo vệ người mang khỏi những mối nguy hại.
Đeo ngọc, dưỡng tâm, tâm sáng thì ngọc sáng , ấy là lời cổ nhân dạy, người có tấm lòng tốt, năng lượng khí dương được sản sinh nhiều, dưỡng cho Ngọc, và khi ấy, Ngọc hấp thu được năng lượng của Trời đất mới truyền được năng lượng cho người đeo, và phát huy hết những cơ năng huyền diệu của tạo hóa, đem lại sự yên tâm , giải phóng những năng lượng xấu trong cơ thể, một miếng ngọc bội sáng trong sẽ lưu giữ được phúc mà người đeo đã tích tụ được trong ấy, Vì thế mà tại sao Người xưa giàu nghèo gì cũng chỉ để lại cho con cái một miếng ngọc bội thiên nhiên chứ không bao giờ cho vàng bạc, kim ngân…. Người ta tin rằng NGỌC là nối phúc,cũng là nhắc nhở cho con cháu phải dưỡng Ngọc, dưỡng tâm .
Người ta quan niệm rằng việc trao ngọc cho nhau là một phước lành, nó phụ thuộc vào những gì được khắc trên ngọc.
Chúc tài lộc thì tặng tỳ hưu, thềm thừ , túi tiền ngọc vvv
Chúc công việc và may mắn thì tặng lu thống ngọc, đồng điếu, cỏ may mắn, vv
Chúc nhau khỏe mạnh thì tặng vòng tay, hồ lô, khoá trường mệnh , vvv
Chúc tình yêu thì tặng trái tim, nút thắt đồng tâm vvv
Hãy là người đầu tiên nhận xét “Văn thù bồ tát phật bản mệnh ngọc bích tuổi Mão”